Thơ- Thuỷ chung với chiếc điếu cày (Nguyễn Quang Huỳnh)

hut-thuoc-lao-15-591612-1369378163_500x0

THỦY CHUNG VỚI CHIẾC ĐIẾU CÀY

Đơn sơ như chiếc điếu cày
Từ xưa gắn bó đến nay vẫn còn
Đời cha, cho đến đời con
Hút vào nhả khói chập chờn thành mây.

Bên hông đeo chiếc điếu cày
Nhớ khi đánh giặc những ngày Trường Sơn
Khó khăn gian khổ không sờn
Mơ màng nhả khói thuốc vờn lên cao.

Hút thuốc lào, đọc ca dao
Cùng vui bên điếu thuốc lào thâu đêm
Chuyện ròn tan… điếu rít lên
Át đi tiếng đạn dịu êm như thường.

Như đang ở chốn hậu phương
Đạn bom máu chảy, coi thường giặc vây
Ống bương tạo chiếc điếu cày
Khi vào chiến trận vẫn say thuốc lào.

Xông lên chiếm lĩnh điểm cao
Đầy thây giặc chết thuốc lào góp công
Nhớ ngày mang điếu ra đồng
Cấy, cày, tát nước, vẫn không xa rời.

Điếu cày gắn bó suốt đời
Từ khi tuổi mới chin mười đến nay
Đôi khi xa vợ mấy ngày
Bên hông vẫn chiếc điếu cày không xa.

Ý kiến bình luận