Những Bài Thơ Điếu Cày

Điếu cày

Lão nghiện lơ mơ thả khói bay
Mân mê khoái cảm thấy là cày
Vài chiêu chửa đủ còn dư sức
Mấy choác dư thừa đã mệt ngay
Rét mướt cơn hăng gân cổ rít
Nồng oi nổi máu há mồm ngay
Ngày đêm ấp ủ nuôi ông sướng
Cậy thuốc bà chờm những cú say

11403458_397686913751257_2160002985576128155_nCái điếu cày

Ai khéo làm ra cái điếu cày
Khiến cho người hút phải mê say
Vo tròn nhúm thuốc – cho vào nõ
Đốt đóm cháy rồi – miệng rít ngay.
Má hóp, ngực nhô – kêu róc róc
Há mồm, trợn mắt – khói bay bay
Lắc lư, chao đảo trời quay tít
Sấp ngửa, ngả nghiêng bởi…cái này…

điếu cày
điếu cày thanh hóa

Vịnh cái điếu cày

Quan, lính, nhà thơ đến thợ cày
Đôi lần dan díu đã mê say
Tròn trinh khóe miệng như mời gọi
Thon thả tấm thân đã sẵn bày

Tay áp, mân mê nồng lửa ấm
Môi kề, rúc rích thoảng hương bay
Phút giây hoan lạc bao ngây ngất
Đêm sướng đằng đêm, ngày khoái ngày.

điếu bọc đồngĐiếu cày vang bóng

Điếu cày vang bóng một đời trai
Sòng sọc kêu rền, khói vắt vai
Mộc, Kim, Thủy, Thổ – mồi thêm Hỏa
Giễu cợt, hớp hồn bao mắt nai

11407271_397082840478331_2570692973867802080_nThủy chung với chiếc điếu cày

Đơn sơ như chiếc điếu cày
Từ xưa gắn bó đến nay vẫn còn
Đời cha, cho đến đời con
Hút vào nhả khói chập chờn thành mây.

Bên hông đeo chiếc điếu cày
Nhớ khi đánh giặc những ngày Trường Sơn
Khó khăn gian khổ không sờn
Mơ màng nhả khói thuốc vờn lên cao.

Hút thuốc lào, đọc ca dao
Cùng vui bên điếu thuốc lào thâu đêm
Chuyện ròn tan… điếu rít lên
Át đi tiếng đạn dịu êm như thường.

Như đang ở chốn hậu phương
Đạn bom máu chảy, coi thường giặc vây
Ống bương tạo chiếc điếu cày
Khi vào chiến trận vẫn say thuốc lào.

Xông lên chiếm lĩnh điểm cao
Đầy thây giặc chết thuốc lào góp công
Nhớ ngày mang điếu ra đồng
Cấy, cày, tát nước, vẫn không xa rời.

Điếu cày gắn bó suốt đời
Từ khi tuổi mới chin mười đến nay
Đôi khi xa vợ mấy ngày
Bên hông vẫn chiếc điếu cày không xa.

Ý kiến bình luận