‘Thuốc lào đặc biệt đây, mời bố Hiệp hút một điếu!’

MC Thảo Vân cho biết, dù biết chú Hiệp (nghệ sỹ Văn Hiệp) nhiều bệnh tật, nhưng việc “ông trưởng thôn” đột ngột ra đi vẫn khiến cô bất ngờ và sốc.

“Mấy hôm trước, mọi người trong ê-kíp Gặp nhau cuối tuần ngày xưa có rủ nhau tới thăm chú Hiệp, nhưng tôi phải đưa học sinh lên Lạng Sơn nên không thể đi được. Vẫn cứ hy vọng là khi về, vẫn có thể đi thăm kịp chú. Vậy mà không được như mong muốn. Thực lòng, tôi rất buồn”, Thảo Vân bộc bạch.

Theo lời Thảo Vân, trái với hình ảnh dễ chịu, vui vẻ, luôn cười nói mà khán giả thường thấy, thì nghệ sỹ Văn Hiệp là người vô cùng nghiêm túc, khó tính trong công việc.

“Chú ấy luôn đến đúng giờ hẹn, làm việc gì ra việc đó và không thích ai đó muộn giờ làm. Tôi rất thích tính cách này của chú”.

Thảo Vân tâm sự thêm với giaoduc.net.vn: Tôi cảm giác chú Hiệp luôn giấu hết những nỗi muộn phiền của bản thân. Chú không phải là một người sung sướng, nhưng luôn giấu kín cảm xúc, sự buồn đau vào trong lòng.

Năm 2004, ê-kíp Gặp nhau cuối tuần sang nước ngoài diễn hơn chục hôm, qua vài nước như Ba Lan, Đức, Pháp. Chuyến đi có khá nhiều nghệ sỹ hài, trong đó có Văn Hiệp là một kỷ niệm khó quên với Thảo Vân.

“Tôi nhớ mãi hỉnh ảnh chú Hiệp trong 1 lần cả đoàn chụp ảnh ở tháp Eiffel – Pháp. Hôm đó trời rất lạnh và chú mặc một chiếc áo lông màu vàng rất đẹp. Khi chụp ảnh, chú ấy nằm lăn lê bò toài ra đất tạo dáng một cách không ngại ngần. Chú tự nhiên và vô tư, ngộ nghĩnh tới nỗi, ai cũng phải bò lăn ra cười”, Thảo Vân nói. “Đó là những hình hết sức đẹp về chú Hiệp trong tôi. Xin chia buồn cùng gia đình”.

van-hiep1_copy

Ca sỹ Minh Quân cũng hết sức bất ngờ với sự ra đi của trưởng thôn Văn Hiệp. Trong mắt anh, cả cuộc đời bố Văn Hiệp (cách gọi thân mật của Minh Quân) lao động nghệ thuật với nguồn năng lượng vô hạn mà chẳng bao giờ đòi hỏi điều gì cho riêng mình .

“Tôi nhớ những ngày đi lưu diễn ở các tỉnh cách đây 5-7 năm, tất cả ca sỹ, nghệ sỹ hài, diễn viễn xiếc, múa cùng ngồi chung trên cùng 1 chiếc xe ô tô chật ních, nóng nực nhưng chẳng bao giờ thiếu đi tiếng cười. Bố Hiệp ít nói, nhưng đã chốt hạ câu nào là ấn tượng câu đấy. Cả xe lại trận cười phớ lớ như nông dân được mùa. Lúc nào bố cũng giản dị đến bất ngờ, chẳng cần cơm bưng nước rót, cũng chẳng màng cơm nhà hàng hay đòi quán xịn, chỉ cần nhất cái điếu cày bằng tre lúc nào cũng khư khư bên mình như bảo bối – vật bất ly thân.”

Minh Quân kể thêm: “Trong một lần diễn tỉnh, trời sầm sập báo hiệu có trận mưa to, bầu sô thì hốt hoảng lo bị thất thu. Tất cả nghệ sĩ thì nhốn nháo vì sợ trời mưa sẽ huỷ sô. Một mình bố Hiệp vẫn ung dung như chẳng có chuyện gì xảy ra.

Mưa thì mặc trời mưa, nếu có khán giả thì mình cứ diễn con à! Dù ít dù nhiều cũng diễn, còn lương hôm nay bố không lấy, cứ cầm lấy chi trả cho anh em. Câu nói của bố khiến anh em không khỏi xúc động.

Bố mà ra sân khấu thì khỏi phải nói. Bà con khắp nơi ai ai cũng hâm mộ ngài trưởng thôn Văn Hiệp. Vừa thấy bố cầm cái còi thổi tuýt tuýt bước ra là khán giả ồ lên, đám trẻ con thì nhao nhao: “Ông trưởng thôn, ông trưởng thôn!

Vẫn cái áo bộ đội xanh cùng cái mũ cối rách bươm, ngài trưởng thôn tưng tửng tung hoành trên sân khấu hết nơi này đến nơi khác. Đi đâu bố cũng được mọi người yêu mến. Ai cũng muốn tới gần để tận mắt xem ông trưởng thôn ở bên ngoài ra làm sao, khác trên tivi cái chỗ nào..!

Hiếm khi thấy bố cười. Những sóng gió trong cuộc đời cùng trăm ngàn lo toan của cuộc sống còn in rõ trong ánh mắt, trên làn da, trên từng nếp nhăn hằn theo năm tháng, nhưng khi bước lên sân khấu, bố giấu đi tất cả.

Giấu đi nỗi cô đơn, những kỷ niệm, ký ức của những ngày tuổi trẻ. Bố diễn hết mình, bố khiến cho khán giả cười lăn, cười bò”.

Minh Quân bảo, lời chia tay mà anh muốn nói nhất với bố Hiệp lúc này – đơn giản là: “Thuốc lào Tiên Lãng loại đặc biệt đây ạ, con mời bố Hiệp hút 1 điếu!”.
Nguồn: http://giaoduc.net.vn

Ý kiến bình luận